NGHĨ VỀ MONTESSORI
10/08/2020
HẠN CHẾ GIAO TIẾP & TÍNH CÁCH HƯỚNG NỘI
10/09/2020
NGHĨ VỀ MONTESSORI
10/08/2020
HẠN CHẾ GIAO TIẾP & TÍNH CÁCH HƯỚNG NỘI
10/09/2020
Khi sinh một đứa con, ai cũng mong muốn con lớn khôn, học hành tử tế, rồi ra đời sống được với khả năng, bằng cấp của mình. Hơn thế nữa, khi khôn lớn sẽ được dựng vợ gả chống, rồi sinh con cái và mình sẽ là ông bà ..hạnh phúc.
Đó là mơ ước của hầu hết mọi gia đình, và cũng là mục tiêu cần phải có của các bậc cha mẹ, thế nhưng ngoài bệnh tật, tai nạn, rồi con cái không đi theo nghề nghiệp, con đường mà mình mong muốn, hay ăn chơi hư hỏng … và nhất là không chịu lập gia đình cho bố mẹ có cháu bế…thì điều làm cho các ông bố bà mẹ đau khổ nhất, lo lắng nhất và cảm thấy bất lực nhất chính là tình trạng “nửa nạc nửa mỡ” của con về giới tính
Người ta đã thống kê là có khoảng 20% dân số trên thế giới là rơi vào nhóm của những kẻ HIFi ! ( ở VN thì khoảng 15%) Trong số 20% đó có đến 4 loại khác nhau : Đồng giới nam – đồng giới nữ và đặc biệt hơn nữa là nhóm xuyên giới tính và chuyển giới tính ( Gọi là LGBT : Lesbian – Gay – Bisexual và Transgender hay Transsexual people) . Có thế nói, nhu cầu về tính dục hay sự luyến ái về thể chất và tinh thần là nhu cầu mạnh mẽ nhất của con người, chỉ xếp sau nhu cầu về dinh dưỡng, thậm chí có khi còn qua mặt luôn – Và nhu cầu đó luôn gắn với mối quan hệ khác giới ! Đàn ông phải thích cái đẹp của phụ nữ, và đàn bà phải yêu cái tài của các ông ! Âm và Dương phải tìm nhau – thu hút và hòa hợp, đó là điều đương nhiên và bình thường. Thế nhưng, nếu chẳng may lại rơi vào nhóm 20% kia để rồi con trai lại chỉ ham thích đàn ông và phụ nữ lại chỉ mê con gái thì quá ư là bất thường và không thể chấp nhận.
Chính vì sự không thể chấp nhận đó, mà những người thuộc giới LGBT đã gặp phải rất nhiều sự kỳ thị và coi thường, mặc dù cho đến nay họ cũng được luật pháp bảo vệ. Nhưng cái rào cản lớn nhất của họ không đến từ bên ngoài xã hội mà đến từ chính trong gia đình mình.
Các bậc cha mẹ khi phát hiện ra một số hành vi, thái độ và đặc biệt là mối quan hệ tình cảm với những người đồng giới của con mình, đều bất ngờ và bất bình ! Đa phần thường nghĩ rằng do ảnh hưởng bạn bè, phim ảnh , chạy theo trào lưu… Điều đó cũng có một phần nhưng nếu không phải chỉ là xu thế nhất thời, mà là một tính cách bẩm sinh nằm yên khi còn nhỏ và bộc phát khi bước vào lứa tuổi dậy thì , lúc đó cha mẹ sẽ phải làm gì ? Ai cũng nghĩ, là Les hay Gay, thì phải có những biểu hiện bên ngoài – Con gái thì cắt tóc ngắn, chỉ thích mặc áo chemise, quần tây . Có em khi lên cấp 3 thì nhất quyết không mặc áo dài khi đi học, chấp nhận bị đuổi học để “bảo vệ phái tính” của mình. Con trai thì lại để tóc dài, tô mày vẽ mặt, đeo bông tai, đi đứng ẻo lả, ăn nói yểu điệu … mà người ta gọi là bóng lại cái ! đó cũng chỉ là một phần mà ta gọi là “bóng lộ” Nhưng ngay cả những em gái dịu dàng vẫn có thể là Les, và những anh trai vai u thịt bắp vẫn là gay, vì cái xu thế đó không nằm trong những bộ phận trên cơ thể mà nó nằm ở sâu bên trong những cảm xúc của tâm lý con người, ta gọi đó là “bóng kín” !
.
Chính vì nó nằm tuốt bên trong cái đầu, mà chỉ có những người thân gần gũi mới nhận ra và dĩ nhiên là ít ai lại có thể chấp nhận. Có người thì quyết liệt cấm đoán con mình “giao du” với những kẻ đồng giới khác đã “quyến rũ” con mình, mang con đi khắp nơi hỏi han về phương pháp điều trị như một căn bệnh và hy vọng là sẽ “tái lập trật tự”. Có người thì oán trách, mắng chửi, cô lập, hay ngược lại thì khóc lóc, khuyên nhủ con phải “quay lại” cho đúng với giới tính bên ngoài của mình – Nhưng thực ra thì chính cái giới tính nằm sâu trong đầu kia mới là giới tíh đích thực của con.
Khi đến tư vấn tâm lý, cha mẹ nào cũng mang một trời thất vọng và hoang mang đến, để mong tìm được sự “chẩn đoán chính xác” là nó không phải vậy ! rồi hy vọng Tài năng của nhà tư vấn hay bác sĩ sẽ xoay chuyển được tình hình. Thế nhưng, nếu đã xác định tính cách qua các hành vi và cách sống của trẻ, thì điều quan trọng là phải biết chấp nhận, chứ không có một loại thuốc nào ( như tiêm hocmon, hay biện pháp nào giải quyết được.
Chúng ta đã biết, mặc dù được luật pháp bảo vệ – nhưng trong xã hội vẫn có sự kỳ thị, xa lánh những người đồng giới. Chính vì sợ con mình bị như vậy mà cha mẹ mới tìm mọi cách để “ chữa chạy” cho con – Nhưng việc không chấp nhận thực trạng của con, không nhìn nhận những giá trị của trẻ, không khuyến khích những khả năng của trẻ mới làm cho trẻ đau khổ còn hơn cả sự kỳ thị của xã hội bên ngoài – Bởi vì ngoài cái “tình trạng khác thường” thì trẻ Đồng giới lại thường giỏi giang về một phương diện nào đó. Có em học giỏi, có em khéo tay, có óc sáng tạo linh hoạt … Đây chính là điều mà các bậc cha mẹ cần nhắm đến, tìm cách hỗ trợ, khuyến khích các em phát triển tài năng của mình, chứ không nên săm soi và tìm cách can thiệp vào điều mà không ai thay đổi được.
Sẽ có em buộc phải nghe lời mẹ cha, phải sống với cái “ giới tính bên ngoài” để có thể “hòa nhập” với cuộc sống – thậm chí lấy chồng, cưới vợ… Nhưng rồi, chẳng chóng thì chầy, cuộc hôn nhân “bình thường” đó lại trở nên lệch pha trong cuộc sống vợ chồng, sớm muộn gì cũng đường ai nấy đi ! Nhưng cái chính là –Tình yêu thì không thể cấm đoán cũng không thể bắt ép, và cuộc hôn nhân đó chỉ làm đau khổ thêm cho một người nữa, là vợ hay chồng của người đồng giới ! Phải chăng chúng ta luôn mong muốn con mình lớn lên sẽ được hạnh phúc, vui vẻ và thành công trong cuộc sống ? Chính việc chấp nhận giới tính đích thực của con sẽ góp phần giúp cho con có được điều đó ! Chúng ta cũng biết rằng đường đời có rất nhiều ngả, không chỉ nhất thiết phải bước vào đời bằng con đường học hỏi, bằng cấp và cũng không phải là chỉ có những kẻ “bình thường về giới tính” mới có thể thành công – hạnh phúc trong cuộc sống.
Các bậc cha mẹ có thể chăm lo, bảo bọc cho con trong suốt cuộc đời mình chăng ? hay là khi về già sẽ phải nhờ cậy con ? Nếu như chúng ta bắt ép chúng sống theo ý mình, để tạo nên sự oán ghét nơi tâm hồn của con, đến khi chúng trưởng thành, chúng sẽ bỏ ta mà đi và không đoái hoài gì đến mình. Thay vì vậy, hãy tôn trọng khuynh hướng của con, khuyến khích con phát triển tài năng, để rồi sau này khi lớn khôn, chúng sẽ dùng tài năng đó để làm việc và có thể thành công. Chúng sẽ biết ơn và trân trọng cha mẹ, sẽ hết lòng chăm sóc chúng ta khi về già ! Dĩ nhiên, không thiếu những đứa con bất hiếu – nhưng có thể nói đa phần những kẻ bất hiếu đều xuất thân từ những gia đình luôn chiều chuộng, thả lỏng con không quan tâm đến trẻ, hay đã đối xử quá khắc nghiệt với con – Còn khi chúng ta yêu thương và đối xử tử tế với con, quan tâm và hướng dẫn con với sự tôn trọng, thi chắc chắn chúng ta sẽ có những trái ngọt của sự yêu thương và tôn trọng nơi con.
Chúng ta có thể “đau khổ” khi biết con mình thuộc nhóm thiểu số – lệch chuẩn kia, nhưng hãy để con được là con – thì Bố mẹ cũng sẽ được là bố mẹ. Có thể chúng ta sẽ không có cháu chắt để bồng bế, yêu chiều nhưng chắc chắn, tuổi già sẽ không sống trong cô độc và một đứa con đồng giới mà tài năng, ngoan ngoãn, tự tin và mạnh mẽ thì có tốt hơn đứa con khác giới mà lười biếng, ham chơi, ỷ lại hay không ? và lại còn đòi hỏi bố mẹ – rồi ông bà luôn phải cung phụng và chăm sóc cho mình và cho cả con cái mình !
Ngay trước mắt, nếu chúng ta nhìn nhận đứa con Hifi của mình, thì chúng ta đã lấy lại sự cân bằng trong quan hệ gia đình, đem lại nụ cười cho mọi người và sẽ giúp cho con được tự tin, mạnh dạn hơn trong cuộc sống. Còn chuyện tình cảm của con – đó là quyền tự do cá nhân của nó , nó thích ai, yêu ai thì kệ nó, miễn là chúng ta giúp cho nó nhận ra những nguy cơ trong cách sống buông thả, những quan hệ tình dục sai lệch có thể đi đôi với những căn bệnh hiểm nghèo, mà đôi khi chính sự cấm đoán, đe dọa của bố mẹ đã đẩy con vào con đường đó như một lối thoát. Việc quan tâm và tôn trọng con sẽ giúp chúng ta đứng vào hàng ngũ những người mà trẻ yêu mến – như thế có phải là hạnh phúc hơn không ?
LÊ KHANH – Ngày nắng đẹp tại Diệp Quang
Lê Khanh
Lê Khanh
Chuyên gia tâm lý