Danh mục: Tổ Chức Gia đình

  • CÁCH DẠY CON CHƠI

    CÁCH DẠY CON CHƠI

    Việc đầu tiên khi muốn quan sát và tiếp cận trẻ,  đó là QUAN SÁT CÁCH TRẺ TIẾP XÚC VỚI CÁC LOẠI ĐỒ CHƠI – hay có thể là bất kỳ với một vật nào mà trẻ tỏ ra QUAN TÂM VÀ HỨNG THÚ.

    Để biết được điều này, thì hảy để cho trẻ tiếp xúc với các đồ vật, có các kích thước, hình dáng, mùi vị, âm thanh…khác nhau . Các loại đồ chơi và cả đồ dùng để xem cách phản ứng của trẻ. Khi đã biết rõ, thì đó chính là những công cụ để tạo mối gắn kết giữa trẻ với chúng ta.

    Điều quan trọng là chúng ta phải gắn  được các loại đồ dùng, đồ chơi đó với hứng thú của trẻ , và khi trẻ đã thích ngồi chơi với chúng ta thì điều đó cho biết là chúng ta đã có thể bắt đầu can thiệp cho trẻ

    Một trong những sai lầm lớn nhất mà chúng ta hay  mắc phải là ngồi gần bé và hỏi bé thật nhiều câu. Đó không phải là chơi, mà là kiểm tra bé, và bé có thể thấy khó chịu. Hãy tránh ra lệnh cho bé và chỉ chơi đồ chơi cùng bé.

    Chúng ta nên nhớ là mục tiêu ban đầu trong việc can thiệp đó là phải để trẻ cho phép bạn cùng chơi với trẻ và bạn sẽ trở thành tác nhân gây hứng thú cho trẻ trong khung cảnh ấm cúng và vui vẻ !

    Các bí quyết trong giai đoạn này là : Tạo cho trẻ sự hồi hộp và chờ đợi , tạo ra những điều bất ngờ , chọc phá cho vui các hoạt động của trẻ . Ngoài ra chúng ta cần mô tả các hành vi hoạt động của trẻ bằng các từ ngắn gọn.  Sử dụng tối đa “ngôn ngữ cơ thể” là các động tác sinh động, cường điệu và buồn cười ! Khi trẻ chuyển động hay bật ra một âm, từ nào đó là chúng ta có thể đoán ra ( có thể không đúng lắm ) nhưng vẫn nói ra và thể hiện như bạn đã hiểu !

    Thỉnh thoảng cũng phải ngừng chơi một trò bé đang cao hứng và chuyển sang trò khác cũng hấp dẫn như thế với bé. Bằng cách liên tục khám phá ra các đồ và trò chơi bé thích, tăng dần yêu cầu và thường xuyên đa dạng hóa các hoạt động của bé, bạn có thể giữ được tính hấp dẫn của đồ và trò chơi.

    Một số bé chỉ có một số hữu hạn những trò yêu thích và không chịu chơi trò mới. Trong trường hợp này, có lẽ cứ để bé quan sát bạn chơi trò mới khi bé ăn món bé thích hoặc uống nước hoa quả (kỹ thuật gắn kết động lực thúc đẩy). Khi bé bắt đầu cười và tiến đến chỗ các vật tham gia trò chơi, là lúc bé đã sẵn sàng chơi trò mới rồi đấy.

    Ở giai đoạn này, bạn có thể mở rộng trò chơi bằng cách đưa thêm các sự vật mới khác lệ thường ngày hoặc các nhân vật mới vào trò chơi. VD, nếu bé thích nhìn các con vật chạy quanh đường tàu, thì ta có thể dùng tàu đưa các con thú đến vườn thú hoặc trang trại, bất cứ nơi nào chúng cư trú. Đưa thêm các phần mới vào một trò hấp dẫn bé để dạy thêm điều mới cho bé. Nên lưu ý đừng thêm quá nhiều yêu cầu và quá nhanh, kẻo bé sẽ mất hứng với trò đó hoặc chỉ chơi khi không có bạn ở đó!

    Dùng chính một phần của trò chơi bé thích để động viên bé chơi trò khác. VD, nếu bé thích chơi mặc quần áo cho búp bê, hãy để bé thay quần áo để đi biển hoặc đi công viên! Nếu bé thích chơi với động vật, hãy làm như thể các con vật quyết định chúng muốn chơi khác.

    Một cách nữa để tiến lên chơi tinh vi hơn là sử dụng băng video bé thích. Lấy một vài nhân vật trong băng và chơi diễn xuất một số cảnh trong băng. Dừng băng và để các nhân vật đồ chơi nhắc lại tình huống vừa quan sát. Đây cũng là một cách gắn đồ chơi với động lực thúc đẩy bé và cho bé lời thoại để sử dụng trong khi chơi. Thay đổi dần lời thoại để bé không bị giới hạn ở việc chỉ biết diễn lại một đoạn băng.

    Trong khi dạy bé chơi, một số người dễ có xu hướng vẫn duy trì tốc độ nói nhanh và hỏi liên tục như khi ngồi học bàn. Hãy tránh làm việc này. Hãy làm mẫu nội dung gọi tên, đợi bé biết hiểu đáp và làm nhiều nội dung “giải quyết vấn đề” khi chơi. Cho bé quyền lựa chọn chơi theo kiểu nào. VD, nếu bạn đạng chơi với Barney và Barney ốm thì bạn nên cho Barney đi bác sỹ hay đi công viên? Nếu Loftie không nâng được một cái ống to, Scoop có nên giúp Loftie hay nên đặt ống xuống? Cho bé quyền tiếp tục yêu cầu nhưng mở rộng trò chơi. Trò chơi phải khác công việc! Tác giả khuyên bạn nên dùng trò chơi để dạy bé điều mới, còn thời gian học bàn thì để tăng tốc và tập hồi đáp đúng các bài tập đa dạng và tổng hợp. Làm như vậy khả năng khái quát hóa của bé có thể gia tăng và làm cho ngữ cảnh học thêm vui! Khi hội thoại và các trò chơi đã gắn chặt với động lực thúc đẩy bé đến mức chính chúng trở nên hấp dẫn, bé sẽ sẵn sàng học những điều bé không quan tâm và có thể học theo trường thường.

    Chơi tinh vi hơn

    Đây là thời điểm bé được chơi đồ chơi theo ý chúng và được chỉ đạo mọi người xung quanh làm theo ý bé. Trong thời gian mới học chúng ta khuyến khích bé làm điều này để bé hiểu “Nếu bé nói thì bé được”. Đôi khi cách này tạo ra một quái vật nhiễu sách, bé sẽ đòi đặt miếng ghép hình cạnh đường tàu chạy theo sự chỉ đạo của bé.

    Tuy nhiên, nếu bạn muốn dạy bé biết chơi cùng trẻ khác, bạn phải dạy bé rằng không phải lúc nào bé cũng được chỉ đạo trò chơi. Chúng ta đã dạy bé cái sơ đẳng của nguyên tắc này khi chúng ta bắt bé đợi đến lượt trong những trò bé chỉ đạo và có thể mở rộng nội dung dạy này bằng cách lần lượt đưa ra ý tưởng cho các trò sau. VD, khi xây đường chạy bằng đá hoặc hình khối, sẽ lần lượt hỏi ý kiến bạn chơi sẽ đặt tiếp chất liệu gì. Nếu ý tưởng được tán đồng thực hiện, có thể dạy bé tán thưởng bạn chơi.

    Thông qua chơi tinh vi, ta có thể tái tạo lại những tình huống xã hội mà trẻ gặp khó khăn. VD, nếu bé chơi với các bạn khác ở sân chơi không ổn thì khi chơi với các đồ chơi, có thể dạy bé biết mình được làm những gì ở sân chơi.  Hoặc nếu bé có vấn đề với trẻ khác, có thể diễn lại tình huống này.

    CVTK LÊ KHANH .

  • GIÚP TRẺ PHÁT TRIỂN GIAO TIẾP TẠI GIA ĐÌNH

    GIÚP TRẺ PHÁT TRIỂN GIAO TIẾP TẠI GIA ĐÌNH

    Hiện nay, khi các trẻ đặc biệt không còn được can thiệp ở các trung tâm GDĐB trong một thời gian khá dài, bố mẹ nên dành nhiều thời gian cho con hơn trong việc tiếp tục hỗ trợ con phát triển các kỹ năng cần thiết bằng việc áp dụng một số biện pháp đơn giản giúp trẻ phát triển khả năng giao tiếp tại gia đình.

    Chúng ta cần phân biệt việc phát triển giao tiếp và phát triển ngôn ngữ, hay nói đơn giản là tập nói –đây là hai khái niệm khác nhau – Giao tiếp là  trao đổi các thông điệp dưới nhiều hình thức đưa đến sự chia sẻ, cảm thông và hiểu biết trong cuộc sống hàng ngày. Còn ngôn ngữ là một công cụ giúp cho chúng ta có thể giao tiếp hiệu quả. Ngôn ngữ có thể là lời nói, dấu hiệu, hình ảnh và các cử chỉ có ý nghĩa. Như vậy, biết nói chưa chắc là đã biết giao tiếp, và giao tiếp có thể không cần đến lời nói !

    Vì thế, chúng ta nên  tập cho trẻ phát triển giao tiếp, chứ không phải cố gắng tập cho trẻ biết nói. Điều này sẽ  mở ra cách cửa giúp trẻ biết tương tác với môi trường xung quanh, và đó mới là mục tiêu cần thiết với các trẻ chưa có ngôn ngữ.  Để giúp trẻ phát triển được khả năng giao tiếp, không chỉ là những giờ can thiệp cá nhân, mà ngay trong các hoạt động hằng ngày, từ việc ăn uống, chơi đùa, tắm rửa, ngủ nghỉ.. đều có thể áp dụng các kỹ thuật đơn giản tại gia đình.

    Có bốn lĩnh vực để phát triển khả năng giao tiếp là xây dựng khả năng tương tác xã hội cho trẻ, giúp trẻ phát triển ngôn ngữ, biết bắt chước các hoạt động hàng ngày và tham gia hoạt động vui chơi để tạo độnglực cho sự phát triển.

    CÁC KỸ THUẬT DẠY TRẺ TƯƠNG TÁC :

    Trong việc tác động , một trong những điều sai lầm là người lớn thích nắm vai trò chủ động, yêu cầu và ra lệnh, đặt nhiều câu hỏi để trẻ phải trả lời, họ nghĩ đó là những tác động cần thiết cho trẻ đáp ứng để bật ra lời nói… Thực ra, để giúp trẻ phát triển khả năng giao tiếp thì nguyên tắc đầu tiên là hãy dựa trên sự dẫn dắt của trẻ .  Nói cách khác là hãy để cho trẻ chủ động , mà vai trò của chúng ta chỉ là tạo các cơ hội cho trẻ tham gia, thông qua các hoạt động cùng nhau bằng các đồ chơi và đồ dùng hàng ngày. Điều quan trọng là hãy giúp trẻ nhận ra người đang chơi cùng trẻ và đó là một người bạn vui vẻ, có những hành vi cử chỉ khiến trẻ thích thú chứ không phải là một ông bố nghiêm nghị và một bà mẹ lắm lời hay trách móc !  Người bạn này không những làm cho trẻ vui, mà còn biết đáp ứng các yêu cầu hợp lý của trẻ giúp cho mối gắn kết tốt đẹp hơn.

    Tại sao chúng ta lại chú ý đến một nhân vật, hay một hình ảnh nào đó ? Điều đơn giản là nó khác thường ! Chú hề mà không nhảy nhót, không có các cử chỉ hay lời nói ngộ nghĩnh thì chẳng ai quan tâm – vì thế hãy minh họa bằng điệu bộ cùng các lời nói , nên dùng nhiều cử chỉ quá mức cần thiết để giúp trẻ chú ý đến mình. Dĩ nhiên là chúng ta không thể chỉ làm trò hề để tạo sự chú ý, suốt ngày mà còn có thể dùng nhiều biện pháp khác nhau trong nhiều thời điểm và hoàn cách khác nhau. Nhưng rõ ràng là sự vui vẻ, thoải mái cùng các điệu bộ có phần cường điệu sẽ là một biện pháp tốt để thu hút sự chú ý của con trẻ.

    Khi chúng ta giao tiếp với trẻ thì nên mô tả các hành động của trẻ vì đó là một cách để trẻ nghe và nhớ các câu nói,  khi dùng lời nói để tập cho trẻ thì phụ huynh hãy luôn nhớ các nguyên tắc sau : Nói một cách đơn giản , chậm rãi – nên nhắc lại vài lần và nhấn mạnh vào các từ ngữ quan trọng trong câu nói của mình .

    Trong cách nói chúng ta hãy nói về những gì trẻ đang quan tâm, có hứng thú chứ không nên nói lên cái điều ta muốn dạy trẻ, nhất là khi chưa tạo được sự chú ý của trẻ . Khi có một hoạt động với trẻ , hãy nói song song với hành động như thể đang cắt nghĩa một cách ngắn gọn cho trẻ về hành động đó . Nếu thấy trẻ chưa quan tâm, chúng ta có thể tự mô tả hành động của mình.- mẹ pha nước cam – mẹ nấu cơm …mẹ đẩy cái ô tô nè …

    Trong trường hợp trẻ có thể nói ra được vài từ đơn – thì hãy thêm vào các từ đơn đó để cho câu nói của trẻ được phong phú hơn. Trẻ đang chơi ô tô, có thể giơ cái xe lên khoe và nói : Xe ! thì mẹ hãy thêm vào : Xe buýt …. Xe tải  ( Chỉ thêm 1 từ ) – Khi nào trẻ nói được 2 từ thì lúc đó mới thêm vào 2 từ – Trẻ nói : Xe tải – Mẹ : Xe tải chở hàng hay xe tải màu vàng ….

    Trong giai đoạn ngôn ngữ của trẻ chưa phát triển nhiều, chúng ta tránh đưa ra các câu hỏi khiến trẻ không biết trả lời như thế nào và làm cho trẻ mất sự tự chủ, mất hứng thú khi ngồi chơi với mình. Chúng ta chỉ nói thêm một số từ có tính khuyến khích trẻ làm một điều gì đó với cái xe mà trẻ đang chơi giúp cho trẻ có từ ngữ để bổ sung vào vốn ngôn ngữ của mình.

    Điều các bà mẹ khi dạy con hay mắc phải là thích đặt câu hỏi – gặp mấy bạn thích nhại lời là …thôi xong ! Vì các bạn ấy sẽ lập lại như cái máy nguyên câu hỏi của mình , thậm chí cả khi biết trả lời, thì vẫn có thể lập lại câu hỏi trước khi nói đến câu trả lời.  Như vậy, nếu muốn tập cho trẻ nhận ra sự vật thì thay vì hỏi : đây là cái gì ? – thì chúng ta sẽ cầm cái xe lên hoặc chỉ vào hình cái xe và nói : Đây là cái …. Rồi chờ đợi câu trả lời của trẻ.  Khi trẻ đã có khả năng hiểu lời thì bố mẹ có thể đưa ra các câu hỏi mở, tránh các câu hỏi Có / không ? và có thể nhờ thêm một người hỗ trợ – Khi mẹ hỏi con : Con ăn cơm với gì vậy ? – ông bố ngồi cạnh con, có thể nói nhỏ để nhắc tuồng cho con : Dạ, ăn cơm với trứng ! Trẻ sẽ có thể lập lại câu trả lời của bố, chứ không phải lập lại câu hỏi của mẹ rồi mới trả lời !

    Trong việc chơi cùng trẻ để giúp trẻ phát triển – thì việc tác động hay can thiệp vào một hoạt động mà trẻ đang thực hiện là một kỹ thuật khá hiệu quả – Đó là cách làm cho trẻ phải phản ứng lại khi chúng ta lấy món đồ chơi của trẻ và thay vào đó một món tương tự hoặc thêm vào trong các hoạt động của trẻ một hoạt động của chúng ta.  Dĩ nhiên là “nhảy vào chơi”một cách vui vẻ và nhẹ nhàng chứ không phải “cưỡng chế” trẻ phải chơi theo cách của mình, mà chỉ là sự tham gia thêm vào cho vui cùng với trẻ theo cách chơi của chúng.

    Chơi luân phiên cũng là một kỹ thuật khá tốt, nếu trẻ đã có thể chấp nhận việc bố mẹ cùng chơi thì việc tập cho trẻ lần lượt làm theo các hoạt động của trò chơi – tới phiên con, tới phiên mẹ …với các biện pháp sau : Báo trước cho trẻ biết là đến lượt ai , nếu trẻ chưa tập trung lắm thì lượt của trẻ sẽ ngắn hơn lượt của mẹ – khi chơi phải lưu ý các phản ứng của trẻ và trao trả đồ chơi cho trẻ ngay khi tới lượt của trẻ, đồng thời lưu ý làm mẫu cho trẻ xem.

    Trong các hoạt động với trẻ, chúng ta luôn để ý khuyến khích trẻ hình thành khả năng giao tiếp với bố mẹ trong việc không đáp ứng ngay và luôn các yêu cầu của trẻ, mà chỉ đáp ứng nửa vời, cho trẻ thấy vật muốn lấy nhưng không đưa ngay cho bé, mà chỉ hỗ trợ khi trẻ phát ra một yêu cầu cụ thể .

    Trên đây là một số kỹ thuật tác động dựa trên các hoạt động hàng ngày, để giúp trẻ ngày càng chủ động hơn trong việc phát triển khả năng tương tác. Còn khá nhiều kỹ thuật khác mà trong phạm vi một bài viết, không thể truyền tải hết Nhưng điều cần lưu ý không phải chỉ là các kỹ thuật, các phương pháp. Điều mà trẻ cần là thái độ và cách cư xử của bố mẹ cùng môi trường xung quanh ! Đó mới là yếu tố thành công và cũng là một ưu thế mà các cơ sở tập trung khó tìm thấy , vì nó tạo ra bởi sự quan tâm, tin tưởng, vui vẻ, tôn trọng và chấp nhận mà bố mẹ giành cho các con của mình.

    Lê Khanh – TT Diệp Quang –  mùa Covid 19 .

     

     

     

     

     

  • Quản lý tiền và việc dạy con.

    Quản lý tiền và việc dạy con.

    Một đôi bạn trẻ sau khi cưới nhau, bà mẹ vợ phàn nàn : Tiền mừng cưới, vàng vòng cho cô dâu, mẹ chồng gom hết , gửi tiết kiệm tuy cho con trai đứng tên nhưng giữ sổ, muốn lấy ra thì phải xin. Hai vợ chồng đều đi làm và trước khi lấy nhau, thì đều là những đứa con ngoan, có bao nhiêu mang nộp cho mẹ hết. Bây giờ lấy nhau, chàng về ở nhà nàng, thì bà mẹ chồng lại yêu cầu mỗi tháng gửi về cho bà ấy hơn một nửa tiền lương của con trai, để ..chơi hụi !

    Ở đây, cả hai bà mẹ đã không “dạy con” biết quản lý tiền cho nên khi “ ra riêng” vẫn phụ thuộc vào bố mẹ, rốt cuộc thay vì  giúp con xây dựng một gia đình riêng để trưởng thành và có trách nhiệm thì  bà mẹ vợ lại phải nhận thêm một miệng ăn ! Vì thế  hai vợ chồng vẫn là hai đứa trẻ để 2 bà mẹ quản lý thu chi !

    Việc giúp con biết quản lý tiền là điều mà các bậc cha mẹ Tây phương, đặc biệt là trong các gia đình người Do Thái đã tập cho con ngay từ bé, 7, 8 tuổi là đã có khả năng nhận biết giá trị của đồng tiền, biết để dành tiền và nhất là biết tiêu tiền một cách hợp lý. Còn gia đình VN chủ yếu chỉ tập trung vào việc dạy cho con ngoan ngoãn, chăm học và thông minh !

    Có nhiều phụ huynh khi con có vấn đề về tâm lý, như nhút nhát hay chống đối , lười biếng và ỷ lại..hay hỗn láo, ích kỷ, đòi hỏi ..thậm chí có thể cãi hay đánh lại cả bố mẹ thì thường nghĩ đến ảnh hưởng của việc chơi games nhiều, bị ảnh hưởng của phim ảnh hay xã hội… khá hơn, thì có thể thấy rằng đó là hậu quả của việc chiều chuộng, bảo bọc, muốn gì được nấy từ nhỏ. Điều này đúng, nhưng chưa đủ. Vì ít ai ngờ rằng, việc không tập cho con biết giá trị đồng tiền và cách quản lý tiền lại có những tác động đến các vấn đề trên.

    Nhiều bà mẹ thường nghĩ rằng việc  không cho con tiền túi, là để bảo vệ con khỏi việc mua sắm quà bánh linh tinh, đồ chơi tầm bậy… ngay cả khi con đã vào cấp 2, cũng rất hạn chế việc cho con tiền, chỉ khi nào có nhu cầu xin mua học cụ, sách vở thì mới cho. Còn tất cả các nhu cầu khác thì cần gì sẽ tự tay mua cho con, bao nhiêu cũng được.  Ngược lại, có nhiều mẹ lại cho con nhiều quá mức cần thiết, để muốn làm gì thì làm, chủ yếu là để chứng tỏ … gia đình có điều kiện !

    Những quan điểm và cách cho con tiền như thế, thường sẽ đem lại hậu quả, nhẹ là khi lớn lên trẻ sẽ không tự chủ được trong việc dùng tiền, lãnh lương ra là có thể mua sắm cho hết trong vài tuần và sau đó là ăn mì gói ! Còn hậu quả trước mắt là không thể uốn nắn các hành vi sai trái của con, không thiết lập được mối quan hệ giữa bố mẹ và con một cách lành mạnh và giúp con có thể tự hào vào bản thân.

    Chúng ta nên tập cho trẻ biết cách quản lý tiền ngay từ khi bước vào lớp Một. Không đơn giản chỉ là cho con một, hai chục để mua gì thì mua, mà phải theo một trình tự :

    • Giai đoạn 1 : Nhận biết tiền : Ngay từ khi trẻ vào mẫu giáo, đã phải tập cho trẻ nhận ra những con số trên các tờ giấy bạc từ 1000 – 5000 đồng. Chỉ cần nhận ra sự khác biệt, và sau đó khi đi mua hàng, hãy chỉ cho con biết là với các mệnh giá trên, có thể mua được gì. Bố mẹ có thể chơi trò chơi mua bán với trẻ, vừa là việc nối kết mối tình thân, vừa tập cho trẻ biết nhận dạng và cả việc tính toán khi mua sắm những món hàng dưới 5000.
    • Giai đoạn 2 : Biết cầm tiền và mua sắm – Khi con vào lớp Một hoặc lớp Hai, hãy cho trẻ từ 10000 trở xuống , hướng dẫn trẻ biết mua quà bánh, nước giải khát, kem hay đồ chơi rẻ tiền – Chắc hẳn bố mẹ sẽ lo lắng về vấn đề vệ sinh hay các nguy cơ khác. Điều đó là đúng, nhưng không phải việc ngăn ngừa trẻ ăn quà vặt, chơi các trò chơi “ mất vệ sinh” một chút mà có thể giữ an toàn cho trẻ. Chính điều đó lại giúp trẻ có sức đề kháng hơn, sau vài trận đau bụng… nếu chúng ta tập được cho trẻ hai thói quen : Luôn rửa tay trước khi ăn, sau khi đi học về và khi đi đâu về nhà thì thay ngay quần áo ra thì đó mới là cách đơn giản nhất để tránh những lây nhiễm từ môi trường.
    • Giai đoạn 3 : Biết kiếm tiền và để dành : Khi cho trẻ 10 hay 20 nghìn –ta yêu cầu trẻ hãy giữ lại ít nhất là 1/3 hay ½ – Số tiền đó mang về, ta sẽ cho thêm 1 khoản tiền bằng với số tiền mà trẻ giữ lại, sau đó bỏ vào trong 2 cái hộp, một cái để dành đến cuối tuần mở ra, gộp lại để trẻ có thể tự do mua sắm những món đồ mà trẻ ưa thích – ta sẽ không can thiệp vào. Còn 1 hộp ít hơn là để làm từ thiện. Trẻ cũng có thể kiếm tiền bằng cách tham gia một số công việc trong nhà. Lưu ý có những công việc là bổn phận, thì không tính. Bố mẹ cũng không dùng tiền để nhử trẻ làm việc, vì như thế sẽ tập cho trẻ thói quen coi trọng tiền bạc, làm điều gì cũng đòi phải trả công mới làm. Hãy giải thích và chỉ cho trẻ thấy sự khác biệt giữa thành quả được hưởng và sự đòi hỏi quyền lợi.
    • Giai đoạn 4 : Biết quản lý tiền : Hãy giải thích cho con về việc lập sổ tiết kiệm, biết cách tiêu tiền vào những món vật dụng cần thiết hữu ích và giá trị của việc làm từ thiện. Có thể để cho trẻ vài kinh nghiệm “đắng lòng” khi mua phải hàng giả, hay phí tiền vào các chuyện vô bổ, để rồi không còn tiền cho những nhu cầu thiết yếu nữa.
    • Giai đoạn 5 : Ý nghĩa sau việc quản lý tài chính : Khi trẻ đã biết cách tiêu tiền, có nhu cầu dùng tiền, thì bố mẹ có thể dùng ngay điều đó để quản lý hành vi của trẻ. Ta sẽ cho trẻ thấy, sống trong gia đình là phải có bổn phận với chính mình và trách nhiệm với những người chung quanh. Khi trẻ làm tốt thì các công sức của trẻ sẽ được nhìn nhận bằng sự khen thưởng về tinh thần và vật chất. Ngược lại thì trẻ không những phải chịu sự hạn chế về nhu cầu mà còn phải chịu sự bỏ rơi về mặt tinh thần. Trẻ sẽ hiểu niềm vui sướng lớn nhất của mỗi người là thấy mình trở thành một người có ích. Có ích cho bản thân trong việc có thể tự tay làm ra các giá trị vật chất và được mọi người chung quanh quan tâm và tôn trọng .

    Những sai lầm về tiền bạc mà phụ huynh cần tránh

    • Không nói chuyện với con về tiền bạc
    • Không dám từ chối mọi yêu cầu của con
    • Cùng con “nói dối” về tiền bạc
    • Lời nói, hành vi của bố mẹ không thống nhất
    • Tiêu xài cho giải trí quá mức
    • Không dạy con biết dành dụm cho lúc nguy cấp
    • Bố mẹ mâu thuẫn, cãi vã vì tiền bạc trước mặt con

    Như thế, khi chúng ta tạo ra nhu cầu dùng tiền của trẻ, chính là giúp cho trẻ biết giá trị của bản thân, của sự làm việc và lòng tự tin vào chính mình. Hơn nữa, nó cũng là 1 công cụ để quản lý trẻ, khi dựa vào nhu cầu lợi ích của trẻ để uốn nắn hành vi , chứ không phải là đòn roi, là quát mắng …những biện pháp kỷ luật đầy nước mắt để ép trẻ vào một khuôn khổ mà kết quả thường là sự thất vọng ngày càng nhiều về đứa con của mình.

    CVTL. Lê Khanh  – Cty GD KidsTime Bình Thạnh.

  • Trẻ phát triển nhờ biết làm việc nhà

    Trẻ phát triển nhờ biết làm việc nhà

    lamviecnha

    Chúng ta nên biết rằng hầu hết trẻ em đều tò mò, thích được sai vặt, thích được “làm việc” cùng người lớn. Người lớn nên coi đây là cơ hội tốt để giáo dục trẻ. Hãy mạnh dạn giao cho bé một số công việc trong gia đình vừa sức với trẻ, để bé tập làm, ví dụ đặt quần áo bẩn vào chậu giặt, mang bát bỏ vào chậu rửa sau khi ăn xong, cất dọn đồ chơi, thay giấy vệ sinh, gấp quần áo… Người lớn động viên, khuyến khích bé tham gia tích cực, hướng dẫn, hỗ trợ bé kịp thời nếu bé không làm được. Khi làm việc nhà, bé sẽ cảm thấy mình có giá trị hơn, học được các kỹ năng và tự tin hơn vào khả năng của mình. Cũng qua đó, người lớn có thể phát hiện được tiềm năng hay thiếu hụt của bé để định hướng bồi đắp.

    Nhà sư phạm học Elizabeth Pantley cho rằng, giao việc cho con trẻ là một cách tốt nhất để xây dựng lòng tự trọng và giúp bé khám phá năng lực, hứng thú của chính mình. Những trẻ sớm tham gia làm các việc vặt trong nhà, biết coi việc nhà là một điều bình thường của cuộc sống sẽ dễ dàng bước vào giai đoạn trưởng thành hơn so với những trẻ không có tinh thần trách nhiệm với các công việc đó.

    Nên để trẻ tham gia giúp việc nhà hết mức có thể ngay khi trẻ 2-3 tuổi. Lau bàn, lấy cái này, cất cái nọ, lau đĩa… tìm nhiều việc vừa sức để trẻ làm giúp. Bố mẹ hướng dẫn và giao cho trẻ tự lấy bô khi đi vệ sinh, tự rửa tay, buộc dây giầy, cài cúc áo, tự gấp quần áo cất vào tủ, tự dọn dẹp đồ chơi… Thông qua các công việc được giao, làm cùng người lớn, bé bắt đầu học khái niệm có trách nhiệm với bản thân, với gia đình và với những đồ dùng của bé. Và một khi bé đã cảm nhận được trách nhiệm của mình với những điều trên, cảm giác có trách nhiệm đối với người khác, đối với xã hội sẽ dần đến với bé một cách tự nhiên trong giai đoạn phát triển tiếp theo

    Khi bé được 4-6 tuổi, bạn có thể dạy bé cách thu dọn phòng ngủ, gấp chăn màn, quần áo của bé, lau bàn ghế, giường tủ… thậm chí có thể hướng dẫn bé rửa chậu, lau bồn rửa mặt và bồn tắm. Trẻ con rất thích được cọ rửa đồ. Những đứa trẻ 4 – 5 tuổi còn rất thích công việc phân loại quần áo sáng và tối màu để gấp, cất vào các ngăn tủ.

    Khi bé 5–6 tuổi, bé có thể giúp đỡ bạn việc rửa chén, bát mỗi tối. Bạn hãy hướng dẫn trẻ cách làm công việc này như thế nào và giao từng phần việc cho trẻ (ví dụ: gạt những thức ăn thừa vào thùng rác, tráng bát bằng nước sạch…). Nhưng nên cho bé rửa đồ nhựa, còn những thứ dễ vỡ và nồi niêu xoong chảo thì bạn phải tự làm. Và điều quan trọng là vừa làm, vừa trò chuyện, tâm tình cùng trẻ để mở rộng sự hiểu biết và giúp trẻ cảm thấy tự tin hơn.

    lamviec nha

    Kiên trì hướng dẫn, khích lệ… không chê bai

    Người lớn cần kiên trì hướng dẫn trẻ làm, ban đầu có thể chưa quen, vụng về, chậm chạp, thậm chí đổ vỡ. Không sao cả, mỗi lần làm chưa được, thay vì chê bai, bố mẹ cần giải thích tại sao và động viên trẻ kiên trì làm lại, tập dần trẻ sẽ làm tốt hơn. Thông thường trẻ sẽ rất thích ăn những gì do tự tay mình làm ra. Một khi đã được dạy cách chuẩn bị bữa ăn, trẻ sẽ có thể tự mình vào bếp mà không phải cần phải quanh quẩn bên bạn. Những lúc đó, bạn cứ nghỉ ngơi thoải mái và nhớ nói cho mọi người trong gia đình để cùng động viên trẻ

    Trẻ con ham học hỏi, thích tự mình làm lấy, làm thành công thì sẽ có được lòng tự tin vào việc mình làm. Cứ như vậy trẻ lớn lên từng bước một. Ngược lại lúc nào bố mẹ cũng ra tay làm hộ, hình thành ở trẻ thói quen ỷ lại, ích kỷ. Trẻ làm làm tốt dù là việc nhỏ, vẫn cần được khích lệ, động viên. Quan trọng hơn là phải củng cố lòng tự tin cho trẻ. Cho dù trẻ làm chưa giỏi cũng nên khen ngợi . Có vậy trẻ mới có tự tin, để lần sau làm giỏi hơn.

    Giao cho trẻ những công việc “đặc biệt”

    Tại sao trẻ không chịu làm một số việc người lớn muốn? Đơn giản là vì công việc đó không làm trẻ thích…Vậy làm sao để trẻ thích thú và làm một cách tự giác.

    Bí quyết làm cho công việc trở nên vui vẻ và thú vị với trẻ là tạo ra nhiều việc để trẻ có thể chọn làm. Vạch rõ ràng các chi tiết của mỗi việc. Cha mẹ có thể lập biểu đồ để đánh dấu những công việc giao cho trẻ làm. Trước khi bạn bắt đầu phân việc, bạn hãy cho trẻ biết bạn mong đợi ở chúng điều gì và chúng sẽ nhận được gì từ công việc đó. Đừng quên nói với trẻ rằng những công việc mà trẻ đang làm đều là những công việc tuyệt vời. Và đa số trẻ sẽ rất hào hứng nếu làm việc mà có phần thưởng.

    Ngoài ra, nếu giao cho trẻ một công việc nào đó dưới cái tên “đặc biệt”… thì công việc đó dường như được trẻ hoàn thành tốt hơn. Trẻ con thường có suy nghĩ: “chắc chắn mình phải là một người đặc biệt thì mới được giao cho công việc đặc biệt”.

    Chẳng hạn, khi muốn dọn dẹp lại nhà, bạn hãy tuyên bố: “đã đến lúc chúng ta cần dọn nhà rồi”. Thử giao cho trẻ một công việc “đặc biệt” thu dọn, trang trí lại căn phòng để chúng được tự làm điều đó. Để giúp trẻ không bỏ dở, bạn hãy cùng làm với trẻ.

    HÃY CHO TRẺ NHẬN RA NHỮNG GIÁ TRỊ BẢN THÂN TỪ NHỮNG CHUYỆN NHỎ BÉ NHẤT TRONG GIA ĐÌNH

    CvTl Lê Khanh

  • Khi giao con cho người giúp việc

    Khi giao con cho người giúp việc

    Người mẹ ở Hà Nội vừa quay được đoạn video con trai 3 tuổi của mình bị người giúp việc bóp miệng, lấy khăn dấp nước cho ho sặc sụa.

    (more…)

  • Có nên dạy con biết dùng tiền lì xì ?

    Có nên dạy con biết dùng tiền lì xì ?

    Vấn đề lì xì cho trẻ đúng là một loại đề tài “ Đến hẹn lại lên” hầu như năm nào đến Tết cũng có ít nhiều bài viết nói về vấn đề này. Nhìn chung đều có lời khuyên cha mẹ nên qua việc lì xì này mà dạy con biết cách sử dụng tiền, dạy con ý nghĩa của chuyện “mừng tuổi” v.v.v

    (more…)

  • Dạy con biết dùng tiền

    Dạy con biết dùng tiền

    Một trong những kỹ năng mềm mà một học sinh khi bước vào lớp Một là nhận biết giá trị đồng tiền, hay nôm na là cách dùng tiền tiêu vặt, đây là một trong những điều cơ bản đầu tiên để trẻ học được về kỹ năng quản lý tiền, một kỹ năng rất cần cho cuộc sống sau này.

      (more…)

  • Hội chứng …nghỉ Tết

    Hội chứng …nghỉ Tết

    Năm nào cũng thế, khi những giai điệu vui tươi vang vang đầu ngõ: Tết …Tết tết đến rồi … thì trái tim của nhiều bà mẹ cũng bắt đầu loạn nhịp…không phải là với niềm vui đón xuân mà là nỗi lo về một hội chứng mà con mình có thể gặp phải: Hội chứng ..nghỉ Tết !

    (more…)

  • Giúp trẻ ngủ sớm ngày Tết

    Giúp trẻ ngủ sớm ngày Tết

    Với các bé trong lứa tuổi tiểu học, thì quả thực là khó mà buộc cho trẻ đi ngủ sớm, hay đúng giờ quy định trong các ngày Lễ – Tết ! Nếu trong các ngày thường, chúng ta có thể buộc trẻ phải đi ngủ vì ngày mai phải dậy sớm để đi học, thì chuyện ngủ nướng trong các ngày Tết là điều không cần bàn !

    (more…)